Sau khi tìm đường đến lớp được, bằng cách hỏi bất cứ ai trông như có thể biết đường (bất cứ ai không mặc áo sơ mi trung học Braintree và quần đùi trộm được từ em mình – xin lỗi nha Kaleigh), tôi tìm một chỗ ngồi và kể cho cô gái ngồi cạnh những cửa ải tôi vừa phải vượt qua.
“Trời ạ, tớ lạc mãi mới tìm được, rắc rối quá!”
“…Em là tân sinh viên à?”
Hóa ra lớp của tôi có tất cả, từ tân sinh viên tới những người năm 4. Khỏi phải nói, tôi rất sợ hãi. Trong khi chúng tôi lướt qua thời khóa biểu, tôi cảm thấy mình lạc long trong lớp này. Một người trông thật thông minh và hiểu biết; mọi người trông khác hẳn một đứa “tân sinh viên”. Tôi chắc chắn rằng đây sẽ là một lớp tôi không muốn tham gia.
Cảm thấy buồn bã, tôi đi tới trung tâm học tập tích hợp (ILC) để tham dự một bài giảng, mà lần nữa, tôi cảm thấy mình quá đậm chất tân sinh. Nhưng trong lớp này chúng tôi được xem một đoạn clip từ “Jimmy Kimmel Live!” và phải viết một lời bình luận lên Moodle. Bình luận quá dễ dàng đối với tôi, hơn nữa nó còn giúp lớp trở nên hấp dẫn hơn, và tôi thấy các bạn cùng lớp cũng nghĩ vậy, bất kể họ đang học năm nào.
Kết hợp sự hài hước và hiện đại hóa giúp lớp học hấp dẫn hơn cho sinh viên, đặc biệt là hiện nay. Các giáo sư có nhiều cách để giúp sinh viên chủ động tham gia vào giờ học. Học về quá khứ rất quan trọng, và việc này thường chỉ có thể làm qua đọc và phân tích tác phẩm nghệ thuật. Tuy nhiên, không có cách nào tốt hơn là học về các sự kiện đang xảy ra bằng cách sử dụng phương tiện truyền thông mà giới trẻ đang dùng.
“Saturday Night Live!” thống trị giới hài kịch không phải vì những trò hề và âm nhạc, mà vì họ châm biếm đất nước chúng ta và cả thế giới, khiến chúng ta hồi hộp chờ đợi xem họ sẽ nói về vấn đề nào tiếp theo. Đương nhiên chỉ học từ châm biếm sẽ rất thiên vị. Nhưng, nhiều người cho thấy việc thấy một tác phẩm châm biếm chính trị sẽ giúp họ hứng thú nghiên cứu sâu hơn về vấn đề. Đối với những người không muốn “nói về chính trị”, việc xem một tác phẩm phân tích hài hước thường sẽ giúp họ hứng thú với vấn đề.
Văn hóa sợ xúc phạm (Political Correctness) có vẻ khiến một số người sợ hãi tới tận xương tủy; nhiều người nhận xét rằng hiện nay con người quá nhạy cảm. Dùng hài hước và châm biếm để đả động tới những vấn đề đang diễn ra giúp mọi người bớt căng thẳng khi nói về những thứ khó khăn, cũng như giúp người trẻ dễ tham gia hơn.
Nếu sự hài hước không hợp với thời khóa biểu, kể cả việc kết hợp phương tiện truyền thông cũng là bước đầu. Phân tích truyền thông hiện đại cùng với những tác phẩm văn chương sẽ thúc đẩy sinh viên tìm những điểm tương đồng cũng như khác biệt giữa quá khứ và hiện tại. Việc hiện đại hóa sẽ giúp sinh viên chủ động nêu lên tư tưởng của mình và bớt e dè hơn.
Việc nhớ thông tin sẽ dễ hơn rất nhiều nếu nó dựa trên hứng thú thực sự. Cảm giác sợ hãi rất phổ biến, đặc biệt là với tân sinh viên. Nếu các giáo sư và sinh viên nói về những thứ họ đam mê, điều đó sẽ dẫn đến những cuộc tranh luận và sự chủ động tham gia. Đây là cách để lớp học linh hoạt hơn và để lại những kỉ niệm lâu dài.
Ở một ngôi trường lớn như trường Đại học Massachusetts, ai cũng sẽ rất dễ cảm thấy cô đơn trong lớp, đặc biệt khi bạn là 1 trong 150 sinh viên trong một giảng đường lớn. Thêm sự hài hước và phương tiện truyền thông vào lớp học sẽ giúp sinh viên cởi mở hơn, tránh việc sinh viên quá tập trung vào học tập mà không thể hiện được cá tính của họ.
Liên lạc với Meghan Carney qua email [email protected].
Liên hệ với Minh Tran qua email minhtran@umass.edu.
Liên hệ với Jake Russian qua email [email protected].