Phân biệt chủng tộc không còn là vấn đề riêng của người da đen, phân biệt giới tính không còn là vấn đề của riêng phụ nữ, và homophobia (hội chứng ác cảm những người đồng tính luyến ái) không còn là riêng của những người đồng tính. Đó là những vấn đề chung mà cộng đồng phải đối mặt, đặc biệt với những cá nhân công kích một nhóm người cụ thể, khiên họ cảm thấy không an toàn. Dù đó trực tiếp ảnh hưởng đến bạn, hoặc ảnh hưởng đến những người xung quanh, điều quan trọng nhất cần làm đó là nhận ra khi nào cần hành động khi phát hiện quyền được sống tự do của ai đó bị xâm phạm.
Khi một sinh viên sống ở Melville tìm thấy một lời nhắn mang tính phân biệt chủng tộc trong phòng tắm, quyền được sống tự do và an toàn của anh ấy đã bị ảnh hưởng. Tuy lời nhắn mang nội dung hướng trực tiếp đến cộng đồng người Da màu, đặc biệt là cộng đồng người da màu sống ở Melville, điều này sẽ không chỉ là vấn đề của riêng họ. Tương tự, khi ai đó báo cảnh sát về Reginald Andrade vì có dáng vẻ “khả nghi”, quyền được sống tự do của anh ấy cũng đã bị ảnh hưởng nặng nề. Đó không phải là lỗi của anh ấy khi một người qua đường nhìn anh với ánh mắt khả nghi, và cũng không phải lỗi của cộng đồng người Da màu khi họ là những nạ nhân của việc phân biệt chủng tộc. Lỗi nằm ở những người làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền được sống tự do của người khác và từ chối nhìn ra điều này,
Tuy vậy, cộng đồng trong nhà trường đã nhận ra những vấn đề về sắc tộc này và đã nó đã được nhắc đến trong thời gian diễn ra Lễ diễu hành tại UMass vào thứ Sáu, ngày 28 tháng 9 vừa qua. Vẫn còn đó những cá nhân mang tư tưởng thù địch, nghĩ rằng những người khác không xứng đáng có được tự do như họ. Tuy nhiên, rất nhiền sinh viên và nhân viên trong nhà trường sẵn sàng ủng hộ những nhóm người bị kì thị trong cộng đồng nhà trường. Đó là lý do giúp cho việc sinh viên ở UMass có thể tổ chức và thực hiện các cuộc diễu hành lớn, lan toả những hành động đẹp hướng đến tương lai. Chỉ trong vài ngày, Lễ Diễu hành tại UMass đã thành công tốt đẹp, thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc đối với cộng đồng. Các sinh viên đã bày tỏ quan điểm, hỗ trợ lẫn nhau như một phần của cộng đồng đối với những người cảm thấy không an toàn khi sống trong khuôn viên trường.
Năng lương tích cực từ Lễ diễu hành vừa qua cần được lan toả nhiều hơn tới cộng đồng. Mong rằng sẽ không còn sự thù hằn trong cộng đồng UMass nữa. Tuy vậy, vẫn có những người thờ ơ, thậm chí là trực tiếp tham gia vào những hành động mang tính phân biệt và thù hận này. Cần thực hiện những biện pháp và đưa ra phản hồi kịp thời. Đó không còn là những thành kiến, đó là hành động mang tính phân biệt chủng tộc. Những nhà chức trách cần bắt đầu cần vào cuộc, nhận ra rằng những hành động này sự phân biệt mạnh mẽ, khó chấp nhận thay vì coi đó là những “rắc rối” trong khu vực.
Phản ứng của nhà trường sau vụ việc của Andrade đã mang lại sự an tâm phần nào. Về cá nhân, tôi cảm thấy tự hào với cách UMass đã đưa ra phản hồi cho sự việc trên. Tuy nhiên, chỉ như vậy thôi là chưa đủ, đặc biệt là thông điệp dành cho những sinh viên, những người xứng đáng được sống một cách tự do và an toàn trên khuôn viên của trường, cần phải cứng rắn hơn. Một cách phản hồi hợp lý nên là mở một cuộc họp tại Melville, đồng thời gửi email đến toàn bộ cộng đồng UMass về vụ việc.
Tôi đã suy nghĩ về nhiều phương án khác nhau để ngăn chặn những hành động phân biệt chủng tộc xảy ra trong khuôn viên trường. Chúng ta không thể kiểm soát được việc ai đó sẽ viết những lời lẽ công kích lên bảng, nhưng chúng ta có thể quyết định được cách phản hồi đối với những lời lẽ công kích đó. Nếu lời phản hồi không đủ mạnh mẽ. mọi người sẽ cảm thấy rằng sự an toàn và tự do của họ đang bị đe doạ. Nhưng học sinh đã và đang làm rất tốt công việc của mình, cổ vũ và giúp đỡ lẫn nhau trong thời gian đó.
Việc đọc những bình luận của những bài báo đề cập đến vấn đề này cũng không kém phần quan trọng, bởi nó phản ảnh mức độ bàng quan của mọi người đối với sự việc. Trong mục bình luận của bài báo về vụ việc ở Melville, rất nhiều người bình luận đưa ra ý kiến về sự dai dẳng của vấn đề này, hoài nghi về cách xử lý của nhà trường. Tôi nhận ra rằng ai cũng có quyền được bày tỏ những suy nghĩ cá nhân, vậy nhưng nhiều bình luận không đưa ra những quan điểm phù hợp trên nhiều góc nhìn về vấn đề.
Những lời lẽ hiềm khích hiếm khi xảy ra trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Tôi chưa bao giờ bước vào phòng tắm trong kí túc xá và nhìn thấy những lời lẽ công kích cá nhân như thế này. Nếu có, tôi sẽ lên tiếng. Câu chuyện ở Melville là dấu hiệu cho thấy một cộng đồng ở đây là mục tiêu cho sự công kích. Nếu những lời lẽ công kích như này hướng đến các nhóm người khác trong cộng đồng, vấn đề sẽ trở nên lớn hơn rất nhiều. Và chúng ta cần chung tay để hỗ trợ họ, những người bị các lời công kích nhắm đến.
Sonali Chigurupati có thể được liên hệ tại [email protected].
Trung Do là phiên dịch viên tiếng Việt và có thể được liên hệ tại [email protected].
Amber Nguyen là biên tập viên tiếng Việt và có thể được liên hệ tại [email protected].